Vũ Tình bị ánh mắt anh làm cho đứng hình mất một lát, thân thể cô cứng ngắc không biết nên cử động thế nào. 
Rõ ràng cô không cố ý làm cho Cố Kình Quân bị thương. 
Ban nãy, Vũ Tình chỉ là theo phản xạ tự nhiên đẩy anh ra một cái, không ngờ tới hậu quả lại nghiêm trọng như vậy. 
"Kình Quân, anh không... 
"Vũ Tình, sao cô lại mạnh tay như thế hả? Cô biết rõ là cậu ấy đang ốm mà?" . Chuyên trang đọc truyện -- T RÙMTRUYỆN. M E -- 
Bạch Khiêm kích động ngắt ngang lời Vũ Tình. 
Có nghĩ như thế nào, anh ta cũng thật không ngờ được Vũ Tình lại là người trực tiếp khiến cho Cố Kình Quân bị thương. 
Cố Kình Quân đối với Vũ Tình nâng niu chiều chuộng biết bao nhiêu, ban nãy Cố Kình Quân cũng không làm cái gì sai, tại sao Vũ Tình lại hành động quá khích như thế chứ? Việc làm của cô khiến cho Bạch Khiêm không thể nào không tức giận, còn thấy bất bình thay bạn thân của mình. 
"Bạch Khiêm, được rồi" 
Cố Kình Quân vịn vào thanh chắn cầu thang bằng gỗ mà đứng dậy, anh quay đầu qua nhìn Bạch Khiêm mà hạ gọng. 
Vũ Tình thật sự không biết nên phản ứng nhưng thế nào, cho nên việc cô có thể làm hiện tại chỉ là mau chóng chạy trốn khỏi nơi này, tìm một chỗ chỉ có một mình mình, cầu chút yên tĩnh mà thôi. 
Vũ Tình thật sự không biết vì sao bản thân lại tức giận với anh như thế nữa. 
Cô rõ ràng không muốn quá khích với Cố Kình Quân, nhưng thần trí vân lấn át 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-le-cua-anh-chinh-la-em/1169453/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.