Thím Trần ngôi trên tàu điện đọc được tin nhắn của Kình Quân, tuy bà không biết đang có chuyện gì xảy ra nhưng cũng nhanh chóng làm theo lời anh đi về nhà.
Lúc thím Trần về nhà, cảnh vật vẫn như cũ.
Cửa nẻo vẫn được đóng cẩn thận, chẳng có chút dấu vết nào của người lạ vừa mới vào đây cả.
"Bác về rồi đây."
thím Trần mở cửa phòng khách bước vào nhà, thấy trong nhà không có ai.
Mà trên bàn lại có một tờ giấy.
Bà tiến tới cầm tờ giấy lên xem, nội dung được viết tóm tắt là Vũ Tình nói có việc phải đi tới nhà bạn, nên có thể tối nay sẽ không về.
thím Trần cũng chẳng nghĩ gì nhiều, vì bà biết Vũ Tình không phải là không biết chữ.
Để cô ra ngoài giao lưu cũng tốt, để cô có thêm càng nhiều mối quan hệ.
Chính vì chưa bao giờ nhìn thấy chữ biết của cô nên bà ấy liên lấy máy ra nhắn tin cho Kình Quân: "Thiếu gia không cần quá lo lắng đâu.
Vũ Tình bảo là đến nhà bạn, con bé nói tối nay chắc sẽ không về nhà một hôm."
Mà xui rủi thế nào, điện thoại của Kình Quân lại hết pin nên anh không đọc được tin nhắn đó.
Cho nên hai người cứ để một ngày trôi qua như vậy, cho đến khi Cố Kình Quân về nhà đã là sáu giờ tối, anh vào nhà không thấy Vũ Tình đâu mới hỏi thím Trần: ""thím Trần, Vũ Tình đâu, em ấy không có nhà à?"
"Tôi đã nhắn tin cho cậu rồi mà thiếu gia.
Vũ Tình có viết thư để lại, bảo là hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-le-cua-anh-chinh-la-em/1169384/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.