"Nhân lúc còn nóng anh nhanh ăn đi.Em đợi anh ăn xong rồi về cũng được."
Vũ Tình đưa mắt lên nhìn đồng hồ đeo tường, đã kì kèo lâu như vậy nhưng thời gian vẫn chưa trôi qua lâu là mấy.
Bây giờ ngoài trời quả thật đang vô cùng năng nóng, đứng ở bên ngoài bắt xe có lẽ sẽ hơi khó chịu một chút.
Cô ở lại đây lâu hơn một vài phút cũng chẳng thiệt thòi gì.
"Em vội vậy làm gì chứ? Người có bệnh dạ dày đâu thể ăn nhanh nuốt lống được đâu?"
Cố Kình Quân giống như đang tủi thân nhìn Vũ Tình, ánh mắt của anh khiến cho cô đành tạm thời im miệng lại.
May mắn là lần này Cố Kình Quân ăn xong thì không mè nheo đòi cô làm cái gối đâu cho anh nằm ngủ nữa. . ngôn tình hài
Vũ Tình đưa mắt nhìn ra cửa sổ bên ngoài, cái nắng ba mươi chín độ hoàn toàn chưa hê có dấu hiệu sẽ giảm, ngược lại mặt trời có vẻ càng chiếu gay gắt hơn.
Cố Kình Quân mở cửa sổ ra, tự mình kiểm tra nhiệt độ ngoài trời bằng cách đưa mặt ra bên ngoài ô cửa sổ.
Trời vừa nắng lại còn có gió Nam, phải nói là vô cùng nóng bức.
"Em ở lại đây đi, đợi trời mát rồi về.
Không bằng tới tối anh cùng em về nhà luôn."
"Hả? Như vậy không được đâu."
Vũ Tình vội vàng lắc đầu xua tay.
Cô ở đây rồi thì việc nhà ai làm chứ? Cô cũng không thể ÿ vào sự quan tâm của Cố Kình Quân mà dồn hết tất cả công việc lên vai thím Trân được.
"Như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-le-cua-anh-chinh-la-em/1169371/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.