Chương 138: Viên kẹo.  “Em không thể tăng năng lực nhận biết của mình lên cao như vậy được, làm thế rất dễ gây thương tổn đến ý thức của bản thân, thậm chí còn có thể khiến tinh thần lực trở nên mất ổn định nữa đấy.” – Vừa dặn dò, Nhiễm Văn Ninh vừa nhẹ nhàng nhấc tay Đồ Giai Oánh lên một chút, có một ngón trên bàn tay cô đã mất đi hẳn một đốt.  Nhìn xong, Nhiễm Văn Ninh chỉ biết câm nín: “Làm vậy không phải là đang đánh mộng cảnh đâu em, em đang tự mình đánh mình đó, có hiểu không.”  Nghe thấy câu đánh giá ấy, Đồ Giai Oánh lại tiếp tục vừa hít hà đau đớn vừa cười xòa: “Xin lỗi anh, lần sau em sẽ để ý hơn ạ.”  Nhiễm Văn Ninh thật sự chẳng biết làm sao để chữa trị ý thức cho người khác. Nếu lỡ có gặp phải chuyện như vậy, cậu sẽ trực tiếp tỉnh giấc hoặc tiếp tục đứng yên đấy và rồi nhờ cậy thời gian chậm rãi chữa khỏi ý thức cho mình.  Hầy, nhớ Giang Tuyết Đào chết mất. Sau khi âm thầm than thở như vậy, Nhiễm Văn Ninh chỉ đành lặng lẽ đứng dậy rồi lấy cây dù đen nhà mình ra, định bụng hỏi thử Yến Lân xem anh có cao kiến gì không.  Lúc trông thấy cây dù nọ, Đồ Giai Oánh có hơi lơ ngơ, cô chẳng thể hiểu làm sao người ta có thể hô biến ra một thứ gì đó trong mộng cảnh cho được. Chưa dừng lại ở đó, chuyện xảy ra tiếp theo lại càng khiến cô cảm thấy khó hiểu hơn nữa, một cái đầu mèo bé xíu đột nhiên lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-hien-thuc/3950641/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.