Chương 135: Bệnh viện không tên, mười ba.  Sau khi được tờ giấy kì lạ kia hỗ trợ chạy thoát khỏi Nhiễm Văn Ninh, Triệu Dựng Thành bèn thở phào một hơi nhẹ nhõm rồi cứ thế đinh ninh rằng mình đã được cứu giúp.  Tuy nhiên, sau khi đặt chân xuống đất bằng, gã lại cảm thấy sai sai sao đó, hình như gã cũng chưa hề được dịch chuyển đến một nơi an toàn hoàn toàn. Nhìn cảnh vật xung quanh như vậy thì có vẻ như gã vẫn còn đang kẹt lại ở sân nhà của chính bản thân mình.  Chuyện gì nữa đây? Tờ giấy kia thế mà chỉ đưa gã đến một tầng khác của “Bệnh viện không tên” mà thôi, ý thức của gã vẫn còn đang kẹt lại tại cái mộng cảnh này đấy ư.  Hãy còn chưa đi được vài bước tròn, Triệu Dựng Thành đã phải buông lời than thở, rằng nơi này vốn dĩ đã là một khu vực rất đỗi xa lạ. Vì lẽ đó, gã hiểu rõ rằng đây chắc chắn là một tầng sâu hơn của “Bệnh viện không tên”, đồng thời cũng là một nơi gã chưa bao giờ có cơ hội được đặt chân đến khám phá.  Trải dọc theo hai bên đường đi là những hàng tủ đựng đồ được phủ một lớp sơn bạc rất đặc trưng, chúng cứ thế chồng chất lên nhau, át đi cả phần tường vốn dĩ và rồi tạo nên những bức tường bằng tủ vô cùng đặc biệt. Ngoài việc vừa cao lại vừa đều tăm tắp, mỗi một ô tủ trong số ấy đều được đẽo gọt rất vuông vức và đều có kích thước khá to, áng chừng sẽ vừa đủ cho một người nằm. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-hien-thuc/3950638/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.