Chương 132: Bệnh viện không tên, mười. Khắp mộng cảnh đâu đâu cũng là sương trắng giăng giăng, lạnh lẽo đến nỗi khiến ai ai cũng cảm thấy rét run cả người. Chưa dừng lại ở đấy, màn đêm dày đặc đang bao trùm cả khu vực cũng đã phần nào khiến nỗi hoang mang và sợ sệt của con người ta tăng lên gấp bội phần. Tiếng người ồn ã dần dần vang lên ở mọi ngõ ngách trong đại sảnh, trong số ấy có không ít câu mắng chửi đi kèm với một vài tiếng nghẹn ngào nức nở. Tất cả những người này đều khá tỉnh táo, họ đều nhận thức được rằng bản thân mình đã bị cuốn vào một hoàn cảnh vừa xa lạ vừa đáng sợ hơn bao giờ hết. Chỉ ít phút trước đây thôi, ai ai trong số bọn họ cũng đều đã đụng phải các sự kiện rất đỗi li kì, họ bị đám quái vật dị hợm rượt đuổi và hành hạ dưới sự thao túng tinh vi từ “Bệnh viện không tên”. Và rồi ngay đúng vào khoảnh khắc mất đi nhận thức, họ bị dịch chuyển đến nơi đây. “Cô ơi, cô có sao không ạ?” Một cô gái trẻ tầm hơn hai mươi đột nhiên đứng lên rồi sốt sắng hỏi thăm một người khác ở cạnh bên như vậy. Người phụ nữ được hỏi thăm nhẹ nhàng v**t v* mu bàn tay của mình, dường như cả người dì ta cũng đang dần dần lạnh cả đi. Với một chất giọng run rẩy, dì ta đáp: “Cô thấy không khỏe lắm con à, hình như cô sắp chết rồi.” Nghe vậy, gã đàn ông trung niên có hơi phát phì ban nãy lại buông tiếng mắng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-hien-thuc/3950635/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.