Chương 95: Vườn Eden, hai. Tại “Vườn Eden”. Khụ khụ. Chỉ vừa mới lấy lại tri giác, Nhiễm Văn Ninh đã thấy miệng mũi mình ngập ngụa đầy chất lỏng, cậu bị sặc phải ho khan mấy tiếng. Khi mở choàng mắt ra, Nhiễm Văn Ninh mới biết mình đang nằm lọt thỏm trong một cái ao, nước ao khá nông, mực nước chỉ đến ngực cậu là cùng. Nơi này là một cái ao trũng ngập nước có diện tích khá nhỏ, bên trong có rất nhiều cỏ dại. Vì ngâm nước quá lâu, phần rễ của mấy thứ thực vật mọc dại này đều được phủ lên một màu vàng úa hơi ngả sang nâu. Xung quanh Nhiễm Văn Ninh hiện giờ là hằng hà sa số những lùm cây um tùm, cậu cũng chẳng nhìn ra được chúng rốt cuộc là loại cây cỏ nào cả, vì chúng trông giống một đống thực vật khác nhau pha trộn lại rồi bị đặt ở cùng một chỗ hơn. Tuy rằng xanh lá là sắc độ chính của khung cảnh này, thế nhưng sắc xanh của nó là một loại xanh non khá trầm và âm u, cứ như màu nước của một đầm lầy đang độ tờ mờ sáng vậy. Nhiễm Văn Ninh đang bị vùi xuống đáy ao bởi một nùi cây cỏ và rong rêu. Không biết tự bao giờ, mấy thứ thực vật trông như dây leo này đã quện cả vào nhau, đan thành một chiếc lưới lớn rồi cứ thế úp cả lên người cậu. Lúc nhấc người ngồi dậy, cậu không chỉ kéo theo nguyên một thảm thực vật dưới nước mà còn bị một nùi thân leo quấn lấy tay chân nữa chứ. Nơi những cành dây leo này rẽ nhánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-hien-thuc/3950598/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.