Chương 69: Quên mất. Trong suốt khoảng thời gian nghỉ ngơi tại Nhật Bản, Nhiễm Văn Ninh cứ như đứng đống lửa, như ngồi đống than. Cậu vừa phải canh cánh trong lòng chuyện về đồng đội nhà mình, vừa phải chịu đựng gánh nặng đến từ chính các vấn đề có liên quan đến bản thân mình nữa. Nhiễm Văn Ninh cứ thế nằm bẹp dí trên cái giường siêu to của khách sạn, sau đó mở mắt thao láo từ mười giờ tối đến tận hai giờ sáng ngày hôm sau. Vất vả mãi cậu mới thiếp đi được trong chốc lát, những tưởng mọi chuyện đã rồi, thế nhưng cuối cùng thứ cậu nhận được lại là một lucid dream. Cậu chả muốn mơ thấy lucid dream một chút nào cả, mấy cái giấc mơ kiểu này ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ của cậu kinh khủng khiếp. Mấy ngày nay, cho dù có buồn ngủ cách mấy đi chăng nữa thì Nhiễm Văn Ninh cũng khó có tài nào ngủ được, vậy nên có mơ thấy lucid dream thì cậu cũng phải tiếp tục ngủ thôi chứ biết làm thế nào bây giờ. Cậu thật lòng mong rằng tối nay sẽ không có bất kì chuyện động trời nào xảy ra trong mơ hết, cho cậu đứng hay ngồi nguyên buổi cũng đỡ hơn gặp phải ác mộng nhiều lắm. Cậu mơ thấy mình đang thong dong tản bộ trên một con đường đậm chất Nhật Bản, hai bên là hai hàng hoa anh đào đương kì nở rộ, có một ngọn đồi con con cách đấy không xa. Men theo một lối đi nhỏ, Nhiễm Văn Ninh chậm rãi dạo bước lên đồi. Trong tầm mắt cậu, đỉnh đồi chỉ có vỏn vẹn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-hien-thuc/3950572/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.