Con ếch xanh mới mổ ra từ cục đá, không thể tiếp xúc với môi trường không khí ngay được. Bởi vậy, Phạn Già La đã dành tặng nó một món quà đặc biệt. Ấy là một bể cá pha lê, chừng 3 thước vuông, có nắp. Xịn xò ra điều, nhưng anh vẫn chưa hài lòng, vì bên trong toàn nước những nước, con ếch xanh biết đứng ở đâu? Chuyện này sẽ thêm phần ảnh hưởng xấu tới sức khỏe nó mất. 
Thế là giữa nửa đêm im ắng, Phạn Già La dạm tới của hàng để mua thêm núi giả, cỏ nhân tạo, cát mịn, và đống vỏ ốc rỗng thả vô bể. Khi anh bày trí xong xuôi thì cũng chừng 3, 4 giờ sáng. Con ếch bé tin hin ngủ trong hang động giả, cuộn người, không nhúc nhích chút nào. Ai mà thấy chắc mẩm sẽ cho ngay là đồ chơi bằng nhựa - cũng như cây nhân tạo, để bể thêm đẹp. 
Nhưng nếu tỉ mẩn một chút trong quan sát, chúng ta sẽ trông rõ: lớp da khô, giòn, màu vàng mỏng bên ngoài chú ếch dần no nước, chuyển mình thành một loại dịch sền sệt như keo. Đợi cho keo tan, có thể là vào ngày mai, hoặc vài tháng, hay mất tận vài năm xa xôi, sinh mệnh bị giam nhốt trăm năm sẽ sực tỉnh khỏi cơn mộng mị dai dẳng. 
Có lẽ hơi khó để con ếch hiểu điều mình trải qua. Nó không có trí người, không khổ đau hay uất hận quá khứ tăm tối, vô vọng, nhưng chính bản năng cầu sinh đã cắm rễ trong nó, tạo ra một cơ hội giữa khốn cảnh. 
Một kỳ tích của sinh mệnh. 
Rốt cuộc, căn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-cam/1042270/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.