Edit: Ngự Chi Tuyệt
Thẩm Hữu Toàn không có thời gian nghĩ xem cha ruột của Thẩm Ngọc Nhiêu là ai, sao vợ lại phản bội mình, những chuyện xấu này muốn điều tra lúc nào cũng được, chỉ có chuyện của con gái là không thể trì hoãn một giây nào. Y đã bỏ rơi bé quá lâu, cũng nợ bé quá nhiều, cảm giác áy náy và hối hận nặng nề ép y không thở nổi.
Thẩm Ngọc Linh ngoan ngoãn ngồi bên cạnh ba mình, ngước đầu hỏi: "Ba không đón em sao?"
"Không đón." - Thẩm Hữu Toàn đánh tay lái, lái xe lên đường.
Thế mà Thẩm Ngọc Linh lại không thấy vui mừng, mà có hơi thấp thỏm: "Nhưng nếu không đón em ấy, về đến nhà ông bà nội và mẹ sẽ giận lắm, bọn họ sẽ mắng chúng ta."
Trái tim Thẩm Hữu Toàn chợt đau nhói, đoạn vội vàng an ủi: "Không đâu, có ba ở đây, không ai dám mắng con đâu."
Thẩm Ngọc Linh mấp máy cái miệng nhỏ nhắn, rõ ràng không tin lắm vào sự bảo đảm của ba mình, nhưng bé lại nhanh chóng vui lên, bởi đây là lần đầu tiên bé được ở một mình với ba, còn với khoảng cách gần thế này nữa. Hai cha con dạo một vòng quanh thành phố, rồi đến một trung tâm thương mại.
Thẩm Hữu Toàn vốn định đưa con gái đến sân chơi thiếu nhi ở tầng trên cùng, nhưng lúc đi ngang qua một cửa hàng quần áo trẻ em thì bị một chiếc váy được trưng trong tủ kính hấp dẫn tầm mắt. Y đưa con gái vào, nhờ nhân viên bán hàng phối giúp vài bộ quần áo. Nhân viên cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-cam/1042239/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.