Edit: Ngự Chi Tuyệt
Ban đêm, Phạn Già La từ trong mơ tỉnh lại, một tay đỡ trán, tay còn lại nhẹ nhàng vịn vào mép bồn tắm, hơi nhíu mày, dường như đang có điều phiền não. Bên ngoài là bóng đêm tối đen, chim không hót, côn trùng không kêu, chỉ có tiếng gió lùa qua khe cửa sổ từng đợt, trông có điềm âm u chẳng lành.
Phạn Già La lắc đầu, rồi lại lắc đầu, cuối cùng từ bỏ đấu tranh, đứng lên khỏi làn nước đen ngòm lạnh giá, khoác thêm một chiếc áo choàng lụa, mở cửa phòng ra, đi lên sân thượng.
Cửa sắt trên sân thượng rất nặng, lúc bị đẩy ra thì kêu ken két vang dội. Một giọng nữ khàn khàn hoảng sợ mà hỏi: "Ai đó?"
Phạn Già La không trả lời, chỉ im lặng đi tới.
Cô gái đứng trên lan can mở to hai mắt, sợ hãi kêu lên: "Anh đừng tới đây!" - Lúc thấy rõ người nọ, chẳng biết tại sao, nỗi lo âu và đau khổ trong lòng cô đã được giải tỏa rất nhiều. Đó là một người đàn ông trông rất ưa nhìn, mái tóc của hắn rất mềm mại, được gió thổi nhẹ bay; ánh mắt của hắn rất sáng ngời, được sao trời chiếu rọi. Dù trong màn đêm tăm tối, cả người hắn vẫn tỏa ra ánh sáng, những tia sáng nọ giống như phản xạ lại ánh trăng vậy, mà cũng có thể là phát ra từ cơ thể hắn.
Cô gái ngơ ngác nhìn hắn, ngay cả mục đích lên sân thượng của mình cũng quên mất.
Phạn Già La thừa dịp cô thất thần trong chốc lát mà đi đến bên cạnh cô, giọng nói ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-cam/1042236/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.