Phạm Hàn Hàn vung tay một cái, cây đũa phép tinh xảo hiện ra. Nó được làm từ thủy tinh, trên đó khắc một vài kí tự cổ. Chiếc đũa rất mỏng, trong suốt như không hề tồn tại.
"Lam Khiết? Hahahaha..... Cứ tưởng năm xưa, khi người nào đó quyết định về vườn đã tự tay hủy nó đi rồi chứ? Đúng là đồ không biết tự trọng!". Đàm Thi Huyền cười lớn, mặt nạ trên mặt bà ta càng u ám.
"Nó không chịu đi. Dù sao cũng là đũa phép truyền đời, nó không muốn, tôi cũng đành chịu". Phạm Hàn Hàn nở nụ cười nhẹ, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hẳn. Một tay cầm, một tay vuốt nhẹ thân đũa phép.
Đàm Thi Huyền tiếp tục cười khẩy, búng tay một cái, âm binh lập tức nhào vào Giang Mộc Nhiên và An Cảnh. Phạm Hàn Hàn chĩa đũa phép vào chỗ của hai người kia, một vòng bảo vệ màu lam nhạt nhanh chóng hiện lên. Âm binh không kịp dừng bước, bộ phận nào chạm vào vòng liền bị đóng băng ngay tức khắc. Bọn đằng sau nhìn vậy thì biết điều, nhanh chóng lui về. Mặt nạ Đàm Thi Huyền vặn vẹo một cách kỳ lạ, bà ta điên cuồng thét lên những câu thần chú chói tai, như muốn thật nhanh kết thúc hết mọi thứ.
Vòng bảo vệ của Giang Mộc Nhiên biến mất. Âm binh mau chóng lao vào. Phạm Hàn Hàn liên tiếp tạo ra mấy cái vòng bảo vệ nữa, nhưng đều bị sự tức giận tột độ của Đàm Thi Huyền và chiếc mặt nạ quỷ phá đi. Lúc Phạm Hàn Hàn đang dùng sức xây dựng lên vòng có sức chịu đựng tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-cam-dtl12484/1812621/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.