*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau một tiếng, bài đăng WeiBo này lọt top tìm kiếm.
Mà lúc này, điện thoại của Lê Chi cũng bị gọi dồn dập, cô dứt khoát tắt máy, trước khi tắt còn không quên phát định vị cho Mao Phi Du. Nửa tiếng sau, Mao Phi Du chạy như bay tới, vừa thở hồng hộc vừa chạy một mạch vào quán bar, lúc đó bar đang mở ca khúc, “Quán rượu của anh lại nỡ đóng cửa không cho tôi vào…”
Mao Phi Du cũng chịu phục, “Điện thoại tôi bị người ta gọi liên hồi, sắp nổ luôn rồi, vậy mà cô vẫn còn nhàn nhã ngồi đây uống rượu.” Sau khi ngồi xuống, anh ta gọi ngay một chai bia và tu luôn nửa chai, rốt cuộc cũng bình tâm xuống, “Cuối cùng là cô muốn sao?”
Lê Chi bắt chéo chân, vẫn rất trầm tĩnh, “Đều viết trên WeiBo cả rồi.”
Không có ý truy cứu, chỉ muốn sự thật phơi bày, chỉ truy cầu công lý.
Mao Phi Du đặt chai bia sang phải, đập mạnh đáy chai lên mặt bàn, “Tổ đội của Hứa Niểu Niểu sắp điên lên rồi, vừa thấy cô đăng WeiBo thôi là tôi rời nhà nghỉ luôn. Người đại diện của cô ta nhờ vả tứ phía để liên hệ với tôi, đoán chừng là muốn cô xóa bỏ bài đăng.”
Nói đoạn, anh ta lại hỏi: “Xóa hay không xóa?”
Lê Chi bình tĩnh nói: “Cô ta xin lỗi tôi, tôi liền xóa.”
Mao Phi Du cười cười, “Được nha cô em, giờ lại thích chơi cứng như thế luôn?”
Lê Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo/1100793/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.