Editor: Phác Hồng
Tuyết đúng dịp rít gào trong gió rét, bông tuyết như lông ngỗng bay lả tả khắp nơi. Non nước vẫn như trước mà người đã hoàn toàn thay đổi. Trong phòng hỏa than rực cháy, Liễu Diên đứng trước cửa sổ kéo chặt vạt áo, từng đốm hoa lửa ở phía sau lách tách nhảy múa. Gió đông quét qua gò má gây cảm giác lạnh buốt, nhất thời lạnh ấm đan xen.
Trầm Giác mang ít đậu phộng thô vào nhà. Lúc mở cửa, bông tuyết theo gió lạnh thét gào ập đến, hắn vội vã xoay người đóng kín cửa rồi ném mớ hạt khô trong tay vào chậu lửa. Vừa cời than vừa nhìn bóng người bên cửa sổ, hắn nói: “Đêm lạnh, cha muốn uống rượu nóng không?”
Liễu Diên khẽ gật đầu, nói với hắn: “Hâm thêm một bầu cho Hứa Minh Thế.”
Trầm Giác hâm hai bầu rượu và bưng ít bánh ngọt vào phòng Hứa Minh Thế. Hứa Minh Thế bọc chăn thật dày, tựa như sợ lạnh mà rúc vào đầu giường nửa ngủ nửa tỉnh. Lão nghe tiếng cửa phòng bị đẩy ra thì đốt một ngọn đèn dầu không sáng bao nhiêu, trong tối mờ thấy được một bóng dáng cao lớn đứng bên bàn đang nghiêng người bày thức ăn.
Hứa Minh Thế giương mắt nhìn hồi lâu, mãi đến khi người nọ dọn xong hết mọi thức rồi chuẩn bị rời đi mới cất tiếng gọi hắn: “Tiểu Bảo.”
Bóng người thoáng dừng và xoay trở lại, người thanh niên ấy có đôi con ngươi vô cùng trong trẻo, trong bóng tối tràn ra sáng loáng hệt lưỡi đao tuốt khỏi vỏ bắn thẳng về phía lão.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-xa/1919392/quyen-3-chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.