Editor: Phác Hồng
Tuy bị sửa tên nhưng Liễu Diên vẫn vô tâm vô phế vui mừng, bởi đầu óc vốn đơn giản nên y không nghĩ được nhiều chuyện phức tạp. Mấy năm nay Y Mặc luôn kể cho y rất nhiều chuyện về hai kiếp trước, Trầm Thanh Hiên, Quý Cửu, Liễu Diên. Yêu hận và tình thù, khát cầu mà không được, những thứ ấy Liễu Diên thật không hiểu.
Thế nên sau khi nghe xong, Liễu Diên rất đơn giản phân kiếp trước và kiếp trước nữa của y thành hai loại: người tốt và người xấu. Người tốt dĩ nhiên là Trầm Thanh Hiên, y đối tốt với Y Mặc nên là người tốt. Người xấu thì là Quý Cửu, cầm đao đâm Y Mặc nào chỉ xấu xa, trong đầu Liễu Diên, kiếp trước kia quả thực tội ác tày trời. Đến nỗi Quý Cửu chịu bao nhiêu oan ức, nuốt bao nhiêu huyết lệ, Liễu Diên cũng dứt khoát không nghĩ đến. Ván cờ của y cơ hồ nghiêng về một phía.
Mỗi lần nhìn Y Mặc vuốt ve nốt ruồi son, Liễu Diên luôn yên lặng nghĩ đây là thứ xấu mà Quý Cửu lưu lại.
Vì thế ở một lúc thích hợp, bất mãn của y đối với nốt ruồi son rốt cục bùng nổ, y đào móc nó.
Hiện tại thứ mà “Quý Cửu xấu” lưu lại đã không còn, Y Mặc bảo muốn gọi y là Trầm Thanh Hiên, Liễu Diên hỉ hả cười, lòng tràn đầy hân hoan mà đáp ứng, vừa vui vừa tiến lại gần, không biết xấu hổ nói: “Vậy ngươi nên thích ta đi.”
Lúc này lại yên lặng, Y Mặc đã đổi ý, lý do là Trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-xa/1919367/quyen-3-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.