Editor: Phác Hồng
Trở lại Hoàng cung, Trầm Giác nói với Hoàng đế rằng: Cha ta mất rồi.
Hoàng đế im lặng một lát, nói: “Cha ngươi đã mất từ lâu.”
Trầm Giác không đáp.
Tự sau khi nhận được quân báo chiến vong của Quý Cửu, Hoàng đế dường như tiều tụy rất nhiều, giờ phút này cũng không có hứng thú trò chuyện cùng Trầm Giác, hắn ngồi trước long án, thần sắc nhạt nhẽo.
Sau cùng hai người đều không nói gì.
Trầm Giác đứng dậy. “Ta đi.”
Hoàng đế ứng lời, phất tay nói: “Đi đi.”
Đoạn Trầm Giác mới nói hết lời vừa nãy: “Không trở lại.”
Lúc này Hoàng đế mới ngẩng đầu nhìn thẳng vào hắn, gương mặt ao tù trầm lặng gợn vài ba con sóng, tựa như giận dữ. “Một đi không trở lại? Là cha ngươi phân phó?”
Trầm Giác trả lời: “Không phải, nhưng ta muốn đi tìm phụ thân. Người lại đi tìm cha ta.”
Nét tức giận trên mặt Hoàng đế hơi tan đi. “Vẫn muốn tìm? Đến đâu để tìm?”
Trầm Giác nói: “Phụ thân xông vào địa phủ, ta phải đi giúp người.”
Hoàng đế cười khì, trào phúng nói: “Ngươi? Với chút pháp lực như ngươi cũng chẳng cứu được Quý Cửu, ngươi không gây loạn đã tốt lắm rồi!” Nói như thế thật sự không tốt. Hoàng đế cũng biết bản thân không tốt, nhưng không tốt thì sao, hắn chỉ nói thật. Sự thật trên đời này đều luôn không tốt.
Trầm Giác cúi đầu nhưng không nói gì, đứng một lát thì xoay người rời đi.
Hoàng đế đứng sau lưng gọi với theo, rằng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-xa/1919362/quyen-3-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.