Editor: Phác Hồng
Mặt trời lên cao, Quý Cửu mơ hồ tỉnh dậy, lúc mở mắt thì đầu đau ê ẩm, y nhắm mắt nằm bất động trên giường, đầu óc trống rỗng. Dường như thiên địa vẫn hỗn độn, còn trời đất là một quả trứng lớn, và y là đứa trẻ ngủ say trong đó, u mê vô tri. Không có ký ức, không có quá khứ, không có đã từng và không có tương lai. Bởi vì mờ mịt không biết thế sự nên lòng mới an yên vui tươi.
Nhưng y vốn dĩ không phải đứa trẻ, những chuyện xảy ra đêm qua chập chờn hiện lên, Quý Cửu đăm đăm nhìn, hoàn toàn thanh tỉnh.
Quý Cửu kéo chăn ngồi dậy, dựa vào đầu giường vén màn.
Vốn tưởng rằng mọi thứ sẽ hỗn loạn xuất hiện trước mắt nhưng không hề vậy, bàn gỗ ngay ngắn, công văn xếp chỉnh tề, nghiên mực giấy bút được đặt thẳng hàng, ngay cả mấy chén trà cũng xếp gọn trên bàn, không phải là những mảnh vụn trong trí nhớ đêm qua.
Quý Cửu cơ hồ nghĩ rằng mọi thứ chỉ là ảo giác, hết thảy tựa như một giấc mộng hoàng lương. (1)
Ngay sau đó, y nhìn thấy vò rượu kia.
Dường như mới được đào còn lấm đầy bùn đất, chưa được mở ra hệt củ quả vừa đem từ đất lên còn hằn in mùi vị bẩm sinh, đặt ngay ngắn trên bàn.
Đây là xuân tửu y muốn. Quý Cửu nhớ ra rồi.
Đầu tự nhiên nghĩ đến cảnh người nọ thừa dịp ngày chưa sáng mà lẻn vào sân nhà người ta đào rượu, không biết nên buồn cười hay nên chua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-xa/1919357/quyen-2-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.