Editor: Phác Hồng
Hành trình từ tháng mười đến tháng mười một thấm thoát trôi nhanh. Lữ đội năm trăm người trải qua sàng lọc chỉ còn một đà đội phổ thông năm người. Thỉnh thoảng Quý Cửu nhìn tiểu đội này rồi không biết những nam nhân đồng hành với y xuyên qua sa mạc, liệu có mấy người toàn mạng trở về. Đều là những thanh niên đang độ phong nhã tài hoa, có lẽ sẽ vùi thây vào bụi cát sa mạc, có lẽ sẽ chết dưới đao của địch nhân. Tương lai thế nào chẳng ai lường được.
Lường trước thì thế nào? Ai cũng không còn đường lui.
Bọn họ là quân nhân, tử vong chính là sứ mệnh. Nếu trước khi chết có thể uống một hớp máu của địch nhân sẽ chẳng còn tiếc nuối.
Năm mươi người này được Quý Cửu cẩn thận quan sát, tinh tế tuyển chọn từ thân thủ đến tính tình, từ mười lấy một trong đội ngũ năm trăm người, nếu được tuyển thì chắc chắn phải giao ra tính mệnh, không cần hoài nghi.
Sau này bất kể huy hoàng hay tàn bại, bọn họ sẽ luôn kề vai chiến đấu, tương trợ lẫn nhau, bảo hộ lẫn nhau.
Chặng đường tính đến nay xem như yên bình, không gặp tặc nhân cũng không phát hiện mật thám phe địch, ngay cả những kẻ trong triều luôn muốn y chết cũng chưa xuất thủ. Yên bình như một hồi ảo giác.
Giữa cảnh sinh tử chém giết, kẻ đắm chìm trong yên bình ngụy tạo nhất định sẽ chết. Quý Cửu không lơi là cảnh giác dù chỉ một ngày, biết trước chặng này đẩy người ngã nhào, gập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-xa/1919336/quyen-2-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.