Editor: Phác Hồng
Người nọ biến mất, không khí dường như loãng ra, khí lưu chập chờn.
Quý Cửu biết hắn đi khỏi nhưng trong lòng không thoải mái, ngược lại càng khẩn trương cùng bất đắc dĩ. Đó là một loại bất đắc dĩ không cách nào nắm trong tay thế cục, ngồi trên chức vị cao đã lâu khiến y có thói quen nắm giữ quyền thế, điều kiêng kị nhất là không thể nắm rõ nguyên do tình hình. Tai vạ này bất ngờ xảy ra, lòng y thân y đều là một loại hành hạ.
Quý Cửu cứng ngắc đợi thật lâu, chắc chắn người nọ hoàn toàn rời đi mới từ từ đứng lên, lúc đứng dậy y còn quơ loạn tựa hồ cảm thấy không yên. Y đứng thẳng, nét mặt không chút thay đổi, chỉ cúi đầu nhìn vũng máu trên đất, vết máu đỏ tươi chính là màu sắc sỉ nhục nhất. Ánh mắt y sắc bén, tàn bạo như lưỡi đao. Không phải quân thần không phải thành thân, thế nhưng y phải khuất nhục quỳ, cúi người dập đầu chỉ vì cầu xin. Đối với Quý Cửu mà nói đây là chuyện chưa bao giờ xảy ra, lúc sinh thời càng không nghĩ có một ngày y phải hèn mọn như thế.
Hận thù trong lòng giống như hồng thủy ngập trời, nhưng thủy chung xen lẫn một loại bất lực. Trừ bỏ như vậy y còn có thể thế nào? Đối nghịch với một yêu quái không phải nhân loại, y không thể tự chọn đường sống cho mình, nếu có biện pháp thì dứt khoát lựa chọn phương thức giải quyết dễ dàng nhất đi.
Hiện giờ người nọ đi rồi, mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-xa/1919310/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.