Editor: Phác Hồng
Một năm lại một năm qua đi, năm sau cũng chẳng khác gì năm trước, Trầm Thanh Hiên cảm thấy như vậy, y hỏi Y Mặc, Y Mặc cũng một cảm giác. Bọn họ vẫn giống như trước đây, thỉnh thoảng tách ra, hoặc một hai ngày, hoặc năm ba ngày, hoạ hoặc thì một hai tháng, cũng không tách nhau quá lâu. Sau mấy ngày chia cách Y Mặc sẽ trở lại tiểu viện phía nam Trầm phủ. Lúc đêm đến, hắn ôm cái người đã cởi phát quan, tóc dài buông xõa vào lòng. Mà người kia luôn dùng vẻ mặt dịu dàng nồng thắm hỏi hắn, gả hay không gả.
Ngày chậm rãi trôi qua, lặng yên như nước, thời gian khẽ khàng rơi. Rồi tình cờ ngoảnh lại, Trầm Thanh Hiên phát hiện thời gian sao nhanh thấm thoát, nhóc con ồn ào náo chuyện bên cạnh họ đã cao lớn rồi. Tiểu Bảo đứng cạnh y, đã có thể cùng y sánh vai.
Trầm Thanh Hiên xử lí xong xuôi sự vụ thì trở lại tiểu viện, Tiểu Bảo đang đọc sách trong phòng, âm thanh lanh lảnh, từ ngoài viện cũng có thể nghe thấy. Trầm Thanh Hiên khép cửa, cởi áo choàng cùng ống tre giữ ấm giao cho nha hoàn, y đi qua xoa nhẹ đầu Tiểu Bảo, khẽ hỏi: “Phụ thân con đâu rồi?”
“Ôm lò sưởi đọc sách, nhưng con nghĩ phụ thân hẳn đang ngủ.” Tiểu Bảo cũng khẽ đáp, lúc nói chuyện thì ngẩng đầu lên, mặt mày tuấn lãng, có thể đoán được tư thái khi trưởng thành sẽ thật kiên cường. Tiểu Bảo nhìn cha, lại nói: “Con đoán phụ thân biến thành rắn.”
Trầm Thanh Hiên cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-xa/1919304/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.