Editor: Phác Hồng
Trầm Thanh Hiên ngồi bên giường, lẳng lặng nhìn nữ nhân đang nằm yên. Gương mặt nàng nhợt nhạt, đôi môi trắng bệch, chăn bông nặng nề đè ở trên người, giống như phiến giấy mỏng bị ép chặt, bằng phẳng, nhìn không ra hình người.
Trầm Thanh Hiên biết ban đầu không hề vậy, nữ nhân khung xương tinh tế, thân thể nho nhỏ ôm vào trong ngực, cũng là có thịt, mềm mại thơm thơm, tản mát mùi yên chi* và nàng… từng có đứa nhỏ của y.
(mùi son phấn)
Hiện tại hài tử đã mất, nàng mặc dù chưa tắt thở, cũng không biết còn có thể chống đỡ tới khi nào.
Toàn bộ Trầm gia đều nghĩ nàng không qua nổi đêm nay. Chẳng qua nàng tuổi trẻ, xương xốt chắc khỏe lại cường tráng, nên mới có thể trụ được đến giờ.
Có lẽ, cũng sắp dầu cạn đèn tắt.
Trầm Thanh Hiên nhìn thật lâu, bàn tay nắm chặt trong tay áo vươn ra, khối mực đen thẫm trong tay vỡ nát, trong đen lộ ra sắc tím, vô cùng trân quý. Trầm Thanh Hiên không chút nghĩ ngợi, ném khối mức đã cất giữ nhiều năm vào chậu than đang hừng hực cháy, nhìn nó bốc cháy thành màu đỏ cũng không hề đau lòng.
Khối mực trăm năm lịch sử, là do chuyên gia đặc chế mực tiền triều làm ra, chất liệu gỗ được chọn lựa vô cùng hà khắc, bên trong là các loại dược liệu quý hiếm khắp thế gian, bột ngọc trai, đan quế, nhân sâm, phục linh, linh chi,… chế thành mực, viết trăm năm không hề phai màu, phẩm vật quý báu, một khối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-xa/1919278/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.