Edit: Tiểu Quai Quai Nhà Ai
Beta: Tiểu Nhật Dạ
Ngôn Bình có chút sửng sốt, các học sinh khác lại không cho là đúng bắt đầu bàn tán xôn xao.
“Thưa thầy, thần kinh Trương Hiểu chính là có vấn đề.”
“Cô ta bảo mình có thể nhìn thấy quỷ, nào có quỷ a.”
“Thầy không cần để ý đến cô ta đâu, lúc nào cổ cũng gạt người.”
Nữ sinh luống cuống, gương mặt bắt đầu đỏ bừng: “ Thầy, em thật sự không nói dối mà.”
Sắc quỷ ỉu xìu trở lại bên Ngôn Bình: “Bây giờ phải làm thế nào?”
Ngôn Bình lườm hắn một cái, mặc kệ, rồi quay xuống bên dưới sớm đã náo loạn thành một đoàn nói: “Các em không nên ầm ĩ nữa, chúng ta tiếp tục bài học.” Rồi nói với nữ sinh: “Trương Hiểu, hết giờ học đến văn phòng của thầy một chuyến.”
Nhìn các học sinh khác cười cợt chế nhạo, nữ sinh lại một bộ dạng muốn khóc. Ngôn Bình nhớ tới hoàn cảnh lúc nhỏ của mình, cũng giống như lúc này, trong ngực dâng lên cảm giác đồng tình, rồi lại vì không có biện pháp giải thích, đành bất đắc dĩ cười cười.
“Những học sinh kia bắt nạt người, thật đáng ghét.” Sắc quỷ thấp giọng lầu bầu một câu, không dám lại chạy loạn nữa, chui vào búp bê thế thân.
Tan học, các học sinh lần lượt ra về.
Nữ sinh đi tới trước mặt Ngôn Bình, Ngôn Bình vươn tay nhẹ xoa đầu an ủi, rồi mang theo cô bé đến văn phòng làm việc.
Các thầy cô khác đều đã đi ăn cơm, Ngôn Bình để nữ sinh ngồi xuống bên cạnh.
“Thầy, em thấy được thật đó.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-thuong-quy-quy-gap-go-quy-quy/24435/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.