Edit: Tiểu Nhật Dạ
Hàn Diệp đứng dậy, dẫn Ngôn Bình đi ra ngoài quán bar. Đào Hải thì một mực ở bên người Ngôn Bình lớn tiếng gào khóc.
Ngôn Bình nhíu mày, thừa dịp lúc Hàn Diệp đi trước không chú ý, từ túi áo móc ra búp bê thế thân, lại lôi bùa dán lên, đem Đào Hải hút vào búp bê thế thân, sau đó bỏ trở lại túi áo.
Hai người ra khỏi bar. Hàn Diệp đối với đám người kia nở nụ cười thắng lợi, có gì khó khăn đâu, cũng chỉ thế này thôi.
Đêm xuống, quán bar bắt đầu hoạt động, tiếng nhạc rầm rĩ nổi lên.
Hàn Diệp dẫn Ngôn Bình thuần thục đi qua các ngõ nhỏ, vòng qua một nhà nghỉ trước mặt.
Trước quầy tiếp tân, Hàn Diệp hứng thú liếc mắt nhìn Ngôn Bình, lắc lắc chìa khóa phòng, cô tiếp tân đối với Hàn Diệp nháy mắt một cái, Hàn Diệp đắc ý cười một chút, sau đó dẫn Ngôn Bình lên tầng.
Vừa mới vào phòng, Hàn Diệp đã vươn tay kéo hông Ngôn Bình, tay cũng nóng nảy mò mẫm vào vạt áo dưới.
Ngôn Bình vội vã đẩy ra, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Hàn Diệp, mỉm cười giải thích: “Xin lỗi, tôi không có thói quen trực tiếp như vậy, anh có muốn tắm trước không?”
Giữa hai lông mày của Hàn Diệp hiện lên mấy phần sốt ruột, nhưng cuối cùng vẫn là mỉm cười, “Hóa ra anh có nhiều quy củ như thế — vậy thì, đành phải làm theo thôi.” Vừa nói xong, liền buông Ngôn Bình ra, cởi áo trước mặt Ngôn Bình, ném lên giường, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-thuong-quy-quy-gap-go-quy-quy/2379141/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.