Cẩu hoàng đế tức giận đến vậy, Trang Minh Tâm cũng không thể không để ý tới, nếu không khuyên hắn, lỡ đâu buổi tối hắn lại trút giận lên mình thì làm sao bây giờ?
Với lại nàng còn phải nhờ hắn thúc giục bên Tượng Tác giám mau chóng làm xong xi măng nữa.
Vì vậy nàng cười nói: “Khắp thiên hạ này có rất nhiều nam tử đẹp mắt, nữ tử cũng vậy, nhưng giống như câu nói ở trong thoại bản mà Hoàng thượng vừa đọc, sao có thể đánh giá một người chỉ qua bề ngoài được? Cho dù hai nhạc công kia có đẹp mắt đến đâu đi nữa, sao có thể đánh đồng được với Ninh vương phi vừa có tài cán lại xuất thân cao quý được cơ chứ?”
Ngừng một chút, nàng lại cố ý tráo khái niệm, sau đó nâng ngón tay trắng sáng như ngọc bích lên, dùng đầu ngón tay đâm vào đầu vai hắn, nàng sẵng giọng nói: “Hoàng thượng người cần gì vì hai người không ra gì kia mà tức giận?”
Dục Cảnh đế đương nhiên không tức giận vì hai nhạc công từ giáo phường ty kia, hắn tức giận là vì Ninh vương cùng một mẹ sinh ra nhưng lại thích ăn mặn kia, hắn ta đã bôi nhọ lên mặt mẫu hậu và hắn, ném đi cả mặt mũi của Thiên gia.
Hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Đè cả nghìn người vạn người như thế, mà hắn cũng không ngại bẩn!”
Trang Minh Tâm giật giật khóe miệng, không phải ai cũng mắc bệnh sạch sẽ như ngươi đâu.
Không mua bán thì sẽ không có thương đau, nếu có quy định ép buộc các thân thích hoàng thất, mệnh quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-tac-hoang-hau-my-thuc-nhan-sinh/1057630/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.