Hồi lâu sau Trang Minh Tâm mới phản ứng lại được, không phải là cẩu hoàng đế sợ nàng không đủ ăn, mà rõ ràng là sợ hắn không đủ ăn!
Nàng đúng là cạn lời, vừa muốn liếc một cái, Dục Cảnh đế đã lập tức tiến đến trước mặt nàng.
Cơ thể Trang Minh Tâm lập tức ngả về phía sau.
Lại bị hai tay Dục Cảnh đế nắm lấy vai.
Hắn tiến tới gần trước mặt nàng, mắt phượng híp lại, cẩn thận quan sát đôi mắt nàng, nghi ngờ nói: “Tại sao trẫm lại cảm thấy hôm nay mắt của ái phi lại to hơn nhiều nhỉ?”
Dừng lại một chút, lại nói: “Chính là vành mắt có hơi đen, có phải là đêm hôm qua nàng lại thức đêm xem thoại bản không?”
Trang Minh Tâm: “…”
Cứ làm thẳng nam sắt thép của ngươi không được sao, nhất định phải quan sát cẩn thận như vậy làm gì chứ?
Nàng liếc mắt xem thường, tức giận nói: “Thần thiếp dùng than chì con ốc để kẻ mắt, đương nhiên vành mắt sẽ đen rồi, có quan hệ gì với thức đêm sao? Thức đêm là thâm quầng vòng quanh mắt, chứ không phải là vành mắt.”
Dục Cảnh đế “À” một tiếng, bừng tỉnh hiểu ra nói: “Chẳng trách trẫm cảm thấy mắt ái phi to lên rất nhiều, có thần hơn rất nhiều, hóa ra là dùng than chì con ốc.”
Sau đó kêu Quỳnh Phương đi tới đông tiêu gian lấy than chì con ốc tới, nhất định muốn Trang Minh Tâm cũng kẻ mắt cho hắn.
Trang Minh Tâm: “…”
Nàng tức giận nói: “Nếu không thì thoa cả phấn cho người nhé? Không phải là người vẫn luôn ngấp nghé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-tac-hoang-hau-my-thuc-nhan-sinh/1057628/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.