Khi trở lại Chung Túy cung, Lý Liên Ưng đã dùng hai tay nâng hộp phấn đi vào, cười hì hì nói: “Khởi bẩm nương nương, phấn hoa nhài tím người muốn đã làm xong rồi, người có muốn thử chút không?”
“Cũng được, bổn cung sẽ thử một chút.” Trang Minh Tâm cảm thấy hứng thú, nhướng mày lên, phân phó Lập Hạ lấy nước cho nàng rửa mặt.
Rửa mặt xong, lau khô rồi bôi phấn lên mặt, sau đó nàng cầm cọ chấm chấm để lấy phấn trong hộp, đánh phấn lên mặt.
Sau khi đánh hết nửa bên mặt trái, lấy phấn lần nữa, đột nhiên bên ngoài lại truyền tới giọng nói của Cao Xảo: “Hoàng thượng giá lâm!”
Trang Minh Tâm lập tức đứng dậy đi ra nghênh tiếp thánh giá, khi Dục Cảnh đế sải bước đi vào đông tiêu gian.
Hắn cười nói: “Ban ngày trốn trong phòng ngủ làm gì?”
“Hoàng thượng thánh an.” Trang Minh Tâm phúc người hành lễ, trả lời: “Đi dạo ra một thân mồ hôi, vừa mới rửa mặt, đang đánh phấn thì hoàng thượng tới.”
“Thánh an.” Dục Cảnh đế khoát tay, kéo Trang Minh Tâm từ dưới đất lên, giương mắt quan sát tỉ mỉ gương mặt nàng một phen, chỉ chỉ vào bên mặt trái của nàng, cười nói: “Bên mặt này đã đánh phấn rồi sao? Chung Dương quả nhiên là đã tiến bộ không ít, phấn bây giờ đưa tới rất mịn màng mỏng nhẹ, không giống như vôi sơn tường mọi ngày nữa, ban đêm ánh nến chiếu lên ảm đạm lại nhợt nhạt, trẫm nhìn một lần là bị dọa một lần, nhưng cũng không tiện nói thẳng.”
Trang Minh Tâm: “…”
Làm một hoàng đế siêng năng chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-tac-hoang-hau-my-thuc-nhan-sinh/1057609/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.