Trong sân, An Ninh trưởng công chúa, phò mã Hàn Lân và người của Uông gia ngồi hai bên của chiếc bàn, có chút tư thế phân biệt rõ ràng.
Giờ phút này, tâm trạng của người nhà họ Uông có chút lo lắng.
Đặc biệt là Uông lão phu nhân, đoạn “nghiệt duyên” rơi từ trên trời xuống này đã hại chết vợ của cháu bà, nếu thật sự nghiệm ra nguyên cớ liên quan tới cháu bà, vậy đích trưởng tôn của bà cũng chẳng thể giữ lại được.
Bà cụ run lẩy bẩy nắm chặt phật châu trong tay, vừa lần chuỗi châu vừa niệm kinh, lòng khẩn xin trời thần phật phù hộ đứa cháu số khổ của bà.
An Ninh trưởng công chúa và phò mã Hàn Lân thì có thái độ ngược lại.
Đau buồn muốn chết đi, cấp thiết muốn tìm chỗ nào đó để trút hết ra ngoài, dù như thế nào họ cũng không muốn tin rằng con gái mình chết do bất trắc.
Đây cũng là tâm trạng của phần lớn thân nhân người chết, từ cổ chí kim đều như vậy.
Ánh mắt của cả hai bên cùng tập trung nhìn về phía cánh cửa treo cái màn lớn trắng như tuyết kia, nếu ánh mắt có nhiệt lượng chỉ sợ mành cửa đã cháy mất vài cái lỗ lớn.
Một thời gian lâu sau, ước chừng đã qua giờ Thìn, màn cửa cuối cùng cũng bị kéo lên.
Trang Minh Tâm xách theo rương kiểm nghiệm mang theo hai bà mụ ra ngoài.
Mọi ngươi “lạch cạch” đứng lên hết.
Tuy không ai mở miệng nói nhưng hiển nhiên tim họ đều đã trào tới họng.
Ngược lại, chủ quản công việc tang ma, nhị nãi nãi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-tac-hoang-hau-my-thuc-nhan-sinh/1057593/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.