"Chờ chút đã, xử kết giới Úc cơ lậpngoài phòng như nào? Anh đừng có mà làm to chuyện, lúc đó chúng ta chạybằng trời!" Giang Trừng giữ gã đại sư đang rục rịch ngọ nguậy lại.
"Thanh Đăng lão hòa thượng bó tay, không có nghĩa là ta cũng vậy." Đạisư ngứa đòn đưa tay vờn má Giang Trừng một lúc, cười ngả ngớn, "Ta không như Thanh Đăng lão hòa thượng và tên quái mít ướt kia, ta thích ma tunhất đấy, thủ đoạn của bọn chúng thú vị lắm, thế nên thực ra rất dễ đểphá hoại mà không khiến kẻ khác chú ý đến."
"Ờ, tôi mỏi mắt chờ mong." Giang Trừng lùi sau một bước, tỏ ý bảo y làm thử.
Đại sư ngứa đòn duỗi một tay ra, chợt trông thấy chuỗi hạt bồ đề ám màutrên cổ tay, y tặc lưỡi tháo xuống ném bừa cho Giang Trừng, "Thứ nàyvướng víu, bé đeo hộ hòa thượng già đi đã."
Giang Trừng không nói gì, đeo thẳng vào tay, hoàn toàn không để ý đếnchuyện sau khi chuyển chủ, chuỗi bồ đề u tối của đại sư đã từ từ sánglên một chút.
Đại sư ngứa đòn tuy cà lất phất phơ nhưng năng lực thì vẫn có, chỉ thấy y gọi một lưỡi gió, mười ngón vạch khẽ lên trên, động tay, kéo thành mộtvệt máu dài. Vệt máu mỏng manh tuôn ra từ ngón tay không rơi xuống đấtmà lơ lửng giữa không trung. Mười ngón thon dài búng nhẹ vài cái, vệtmáu như tơ hồng đan tay.
Tơ máu đẹp đẽ ấy len ra ngoài qua khe hở trên cửa, sau khi bị đại sưngứa đòn bất thình lình ra tay siết chặt thì ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-phat/2390439/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.