Giang Trừng rụt người vào giường, cắn chặt góc chăn, cảm thấy cả cơ thể mình như sắp bốc cháy, kích động đếnnỗi cực kỳ muốn cởi trụi những lớp áo khiến người ta tức ngực váng đầunày.
Nhưng vị đại sư ngồi bên mép giường gần ngay sau lưng lại khiến GiangTrừng phải dốc hết sức giữ tỉnh táo. Không thể quá mất thể diện trướcanh, không thể làm khó anh, không thể lặp lại chuyện như khi ấy.
Trong ba tháng tá túc tại chùa Thượng Vân, Giang Trừng từng nghe nhóchòa thượng Thù Vọng kể Thanh Đăng đại sư đã phải chịu phạt vì phá giới.Hình phạt cụ thể là gì, cả Thù Vọng lẫn đại sư đều không đề cập đến, cứbình thường như không, nhưng chắc chắn không đơn giản. Trông thì thờ ơ,thực ra trong lòng Giang Trừng lại rất khó chịu, chuyện đã xảy ra giữahọ, đại sư không hề có lỗi, nếu rạch ròi ra thì kẻ chủ động "ấy" ngườita như cô mới phải chịu nhiều trách nhiệm hơn.
Đã xảy ra một lần, cô không muốn lại có thêm lần thứ hai.
"Giang Trừng." Thanh Đăng đại sư gọi.
Giang Trừng đè nén cơn kích động khó chịu, đầu óc đã hơi quay cuồng, một lúc sau mới nhận ra đại sư đang gọi mình, cô buông góc chăn, ờ mộttiếng mông lung.
Lúc cảm thấy có một bàn tay đặt lên má mình, Giang Trừng rùng mình, chôn ngay mặt vào chăn, thốt giọng nặng nề, "Đại sư, đừng chạm vào em, em sẽ không kìm nổi làm vài chuyện..."
"Ối đệt!" Chưa nói xong Giang Trừng đã giật bắn cả người dậy, sau đó ngã phịch trở về, vì giường quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-phat/2390436/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.