Ma khí cuồn cuộn phả vào mặt, vừanhìn đã biết không phải ma tu tầm thường, lại còn là cả nhóm to chứchẳng một tên một kẻ. Giang Trừng đắn đo, giữa tự tử ngay và chờ chúngnó tới giết thì cách nào nhanh hơn nhỉ.
Nào phải mình buông tay chịu trận, chỉ do địch quá mạnh, đây lại còn làsân nhà chúng! Chốn này tứ bề hoang vu, tịnh không chỗ nấp, dõi mắttrông ra chỉ có mỗi tòa Ma Chủ thành sừng sững gần đấy. Nếu đại sư vẫnđang tỉnh táo, à, Thanh Đăng đại sư phiên bản bình thường vẫn đang tỉnhtáo, chưa chừng hãy còn đường sống.
Mới nghĩ xong, Giang Trừng phát hiện đại sư trong vòng ôm của mình cục cựa.
Giang Trừng mừng rỡ, chẳng màng đám ma tu đang đến ngày càng gần kianữa, cúi đầu nhìn vào lòng. Rồi cô đối diện với một đôi mắt lạnh tựabăng vạn năm, buột rùng mình ngay tắp lự.
Lạ lùng thay, giờ phút này đây Giang Trừng lại nhớ đến Hạc Kinh Hàn -một người có đôi mắt cũng lạnh lùng như vậy. Cô tưởng kiểu người như Hạc Kinh Hàn đã đủ lạnh như sương giá rồi, ngờ đâu có ngày mình lại cảmnhận được sự giá băng hơn thế toát ra từ đại sư.
Rời khỏi vòng ôm của Giang Trừng, đại sư lạnh lùng vô cảm đứng dậy, chỉngẩng đầu nhìn đám ma tu ào ào xông tới gần đấy, chẳng nói năng gì.Readmore…
Thôi xong, chắc phải làm căng một trận rồi. Đánh thì đánh, ít ra bây giờ vẫn đỡ hơn ban nãy, Giang Trừng nghĩ, nghiêm túc rút kiếm gỗ giắt bêneo ra. Dẫu không biết vẻ mặt hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-phat/2390424/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.