NÓI ĐI LÀ ĐI NGAY.
Sơn phái Dung Trần là một môn phái lớn, nhưng thực tế thì lớn đến mứcnào? Giang Trừng ngồi trên con hạc linh to thế kia, vận tốc đạt bảy trăm đến tám trăm km một giờ, bắt đầu khởi hành từ trụ đá cổng chính ba mươi sáu cánh vĩ đại, bay dễ cũng phải một giờ mới đến đích -- Đỉnh BạchLinh.
Tuy môn phái được gọi là Dung Trần “sơn”, nhưng thực chất nó là một tổhợp gồm vô số ngọn núi lớn nhỏ chập chùng và đồng bằng, đỉnh Bạch Linhlà một trong số những ngọn núi ấy. Xem Bạch Linh là núi cả, mười mấyngọn núi xung quanh đều được gọi chung là Bạch Linh, chúng thuộc về Bạch Nhiễm Đông - một chân nhân Nguyên Anh.
Bạch Nhiễm Đông chính là sư phụ mà Thanh Đăng đại sư chọn cho Giang Trừng.
Lúc chưa gặp thì Thanh Đăng đại sư chẳng hở một chữ về vị sư phụ này,Giang Trừng hỏi biết bao nhiêu lần, vậy mà đến thông tin người ta là nam hay nữ cũng không được biết. Kiểu người như đại sư, nếu không muốn lêntiếng, ắt chả ai moi được chữ nào từ miệng anh ta. Bực mình hơn nữa, anh ta im không phải vì chẳng thể nói, mà chỉ do không muốn nói mà thôi,chả biết đang mưu mô gì.
Núi cả Bạch Linh, nơi ở của Nguyên Anh chân nhân Bạch Nhiễm Đông phảinói là đẹp hơn ngôi chùa mà Giang Trừng từng ngụ lại biết bao lần, lộnglẫy huy hoàng giàu sang phú quý, vừa nhìn đã biết dân nhiều tiền lắmcủa.Read more…
Nhưng cũng không thể so sánh hai nơi với nhau được, chùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-phat/2390339/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.