ĐI ĐÂU VỀ ĐÂU?
Ngày mở cửa chùa Thượng Vân năm nay đã thành công mỹ mãn, đồng thời giữvững thành tích tốt đẹp mấy ngàn năm qua -- chẳng để một ai lọt vào, cảchùa mừng vui, lần này vẫn không có đệ tử mới.
Về phần Giang Trừng, cô bị đại sư thẳng thừng từ chối, quấy phá vô ích, lại bị treo cây.
Lúc Thù Vọng tụng xong kinh vãn đến cứu cô, đã an ủi rằng: "Thượng Vântự không nhận nữ đệ tử, cho phép tỷ tỷ ở lại chùa mấy tháng nay đã làhiếm có. Mà sao tỷ tỷ lại muốn làm hòa thượng chứ, nói thật thì vớingười thường, cuộc sống trong chùa hơi đơn điệu."
"Nghe Giang Trừng tỷ tỷ kể về những món ngon, cảnh đẹp, con người thú vị mà tỷ đã ăn, đã ngắm, đã gặp ngoài kia,... đệ nghĩ, Giang Trừng tỷ tỷhẳn muốn rời khỏi đây, về với thế giới bên ngoài mới phải."
Hòa thượng nhỏ có thông minh hơn nữa cũng không biết Giang Trừng đến từmột thế giới khác, nên thứ cô thích không phải cái thế giới gần như lạlẫm bên ngoài chùa Thượng Vân, mà là thế giới thuộc về mình, thế giới mà cô đang nhung nhớ.
Giang Trừng thở dài, xoa đầu Thù Vọng, cười bảo: "Vì Thù Vọng và đại sư ở đây chứ sao, nên nếu được thì chị cũng muốn ở lại đây. Trong thế giớinày, những người chị quen đều ở đây cả, chị một mình chả biết phải điđâu."
Thù Vọng ngẩng đầu, chớp chớp đôi mắt vô thần, như hiểu như không, "Giang Trừng tỷ tỷ đang sợ ư?"
"Ừ, sợ đến hạn ba tháng sẽ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-phat/2390335/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.