MỘT BẦY HÒA THƯỢNG.
Đã ba ngày trôi qua từ khi đến chùa Thượng Vân, vậy mà Giang Trừng không thấy được cả cái bóng của đại sư, cũng chẳng biết anh đã đi đâu làm gì, may mà còn Thù Vọng đáng yêu ở chơi với cô, nhận nhiệm vụ đưa lối dẫndường, vừa thân thiết như hạt dẻ cười vừa chu đáo quan tâm như mẹ.
Cậu bé đáng yêu này rất biết cách chăm sóc người khác, gần như đã chinhphục được Giang Trừng, cô quẳng đại sư ra khỏi chín tầng mây rồi. Nhưngdù biến mất tăm, đại sư vẫn không quên mục đích đưa cô đến đây -- Vì khí tà sát đã chuyển sang cô sau khi hai người này nọ kia đó, cô cần ngâmsuối Vô Cấu trong ba tháng. Thế là, ngay hôm sau ngày cô đến, nhóc hòathượng Thù Vọng đã đến đánh thức cô, bảo mình được sư phụ dặn đưa cô đitắm suối.
Vô Cấu là dòng suối hời hợt tuôn ra từ lưng chừng sườn một ngọn núi nhỏbình thường trong chùa, chung quanh chẳng có thứ gì che chắn. Con suốinày có diện tích khoảng bốn mét vuông, sâu ngang eo Giang Trừng, nướctrong đến nỗi có thể thấy rõ hoa văn đẹp lạ của đá cuội dưới đáy, lá rơi trên mặt nước cứ như đang lơ lửng giữa không trung.
Dòng nước trong vắt như không khí thế này thì ngâm mình xuống sẽ lộ hếtngười, mà nhóc hòa thượng Thù Vọng còn cố ý dặn phải cởi sạch quần áotrước khi xuống suối Vô Cấu.
"Giang Trừng tỷ tỷ, đệ sẽ canh chừng bên ngoài, không để ai vào được đâu." Hòa thượng nhỏ nghiêm túc bảo.
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-phat/2390327/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.