LÊN NÚI.
"Thầy à, thầy chưa cả bắt mạch, mới liếc một cái đã kết luận tôi khôngcó thai, bừa bãi quá rồi thì phải?" Giang Trừng bấu chặt bàn, nói với cụ lang già đang khinh khỉnh liếc trời ngồi sau.
Cụ ta kiềm chế hồi lâu, sau rốt chẳng chịu nổi nữa mới đập bàn, bộ râuđã hoa râm tốc lên thật cao, "Nam tử như cậu thì có thai bằng trời! Maumau mau xê ra một bên, đừng có cản trở ta! Thanh niên bây giờ sao đứanào cũng quậy phá thế kia! Chạy tới đây đùa, đây là chỗ cậu có thể đùaà! Hả!"
Giang Trừng: "... Thầy à, trông nam tính thế thôi chứ tôi là nữ thậtmà." Giang Trừng cân nhắc xem mình có nên ưỡn ngực ra chứng minh không,tuy hơi nhỏ nhưng vẫn có chút gọi là lồi lõm. Chỉ e cô mà làm thật thìcụ lang già này sẽ hoảng hồn lăn ra chết mất.
Rốt cuộc, Giang Trừng vẫn không dám khiêu chiến với giới hạn của ngườixưa ở thế giới khác, bị bám chặt không buông, cụ lang già cũng phải đenmặt bắt mạch qua loa cho cô. Sau đó, vẻ mặt lấy lệ của cụ ta dần nghiêmtúc hơn, lấy làm ngạc nhiên: "Ồ, mạch tượng của nữ tử thật này..."
Cuối cùng, đôi mắt lim dim của cụ chợt trợn tròn lên, "Cô đây... Cô đây là...!"
•••••
Đại sư đứng ở cửa Dược Sinh Đường chờ Giang Trừng đi ra.
Hai người xuôi đường lớn mà đi, đại sư không lên tiếng, cũng chẳng cóphản ứng gì khác. Lại là Giang Trừng không kiềm nổi, đưa cùi chỏ huýchanh ta, "Không có thai đâu, yên tâm đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-phat/2390323/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.