Thanh Vi đã đến.
Gia quyến của Ngô Gia Ấn và Ngô Gia Kích cũng tới, nghe bảo là ý của lão thái thái, muốn con cháu đến chịu cực chịu khổ chi biết cha ông đã sống những ngày tháng ra sao, tránh sinh ra bản tính lười biếng về sau.
Lần này Ngô trạch rất náo nhiệt.
Mồng sáu tháng Chạp là ngày thành thân của Nguyên Nhâm và Thanh Vi, Ngô trạch mở tiệc, chỉ mời tướng quân Du Châu có quen biết, Lý Sở đang bận chuyện dựng cứ điểm ở tiền tuyến nên chẳng mong hắn sẽ tới, vậy mà cuối cùng hắn vẫn đến một chuyến, nhưng chỉ uống một ly chúc mừng rồi vội vã đến nha môn phủ đô hộ bàn chuyện quân, thế mà Nguyên Nhâm cảm thấy rất hãnh diện. Lúc ấy Tiểu Thất mới phát hiện thì ra không chỉ bản thân bị chứng Stockholm mà toàn bộ người ở Ngô trạch cũng bị, cho rằng hắn đến thì mình được nở mày nở mặt.
Hai mươi tháng Chạp, đến lượt hai anh em Ngô Gia Ấn và Ngô Gia Kích nghỉ phép, cả nhà họ Ngô quyết định nấu bữa cơm đoàn viên, cho người đưa thiệp đến Lý trạch.
“Mấy người lại ra đây làm gì?” Gia Kích thấy vợ và chị dâu bước vào viện, vừa lật qua lật lại dê nướng nguyên con vừa cười nói, “Lại còn dẫn cả thất muội.”
“Các chàng bắc lửa ăn nhậu lại không cho bọn ta đến góp vui hả?” Vương thị vợ Gia Kích cười nói, huých tay vào chị dâu Hà thị, “Đúng không đại tẩu.”
Hà thị là người văn nhã, không nói chuyện lớn tiếng như Vương thị, chỉ hé miệng cười bảo, “Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-o-y/932890/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.