Tiểu Thất là người rất dễ thoái chí, chẳng hạn như lúc mới đến thế giới này nàng từng rất phẫn nộ, có phản kháng, song cuối cùng lại phát hiện vô dụng, suýt nữa uất ức thành bệnh, thậm chí muốn tìm đến cái chết —— nàng không thích ứng nổi với cuộc sống và không chịu nổi chế độ giai cấp ở nơi này, nhưng một hôm nào đó Nguyên Nhâm lại thần bí lôi ra một chiếc túi dầu ở trong ngực đưa cho nàng, gói bên trong là hai miếng bánh mật… Tiểu Thất cũng là người rất dễ vui vẻ, dù chỉ vì hai miếng bánh mật.
Vị sếp nữ không đáng tin cậy ở kiếp trước từng dạy nàng một đạo lý —— không ai biết trước được chuyện gì sẽ xảy ra và sẽ đi được đến đâu, điều duy nhất ta có thể làm là tiếp tục tiến về phía trước, chẳng phải cuộc sống là như vậy sao?
Từ Ngô phủ cho đến Lý phủ, từ đại nha đầu cho đến tiểu thị thiếp, Tiểu Thất cũng không biết rốt cuộc mình sẽ đi đến bước nào ở thế giới này, nhưng nếu vẫn luôn mang theo hy vọng tiến về phía trước, liệu rằng có thể tìm được điều nàng hằng mong?
Chỉ là thỉnh thoảng gặp chút chuyện và ít người khiến người ta hâm mộ, nàng vẫn sẽ thấy xót xa, ví dụ như cảnh cưới gả của hai vị tiểu thư nhà họ Lý, thực đúng với câu mười dặm hồng trang, còn mình ngay tới chiếc váy cưới cũng chẳng có, đâu phải chỉ chút khác biệt nhỏ, nên thấy bùi ngùi cũng là điều dễ thấu. Cảm xúc chưa dồn nén đến mức trả thù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-o-y/932883/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.