Cuộc sống ở Lý phủ không có gì hay ho để kể, vì đó là quãng thời gian tâm trạng Tiểu Thất rất tệ, cố gắng ròng rã suốt tám năm, kết quả vẫn không thoát nổi số mệnh làm di nương, cũng giống như việc cố gắng hết sức để đạt số điểm mơ ước trong kỳ thi tuyển sinh đại học, rồi bỗng dưng trường mình định vào lại nâng điểm chuẩn lên, dù không đến nỗi nản lòng nhưng thực sự rất không vui.
Nhà tổ của Lý gia ở Tần Xuyên, vì bức thư của lão thái thái Ngô gia mà người ta phái hẳn một nhóm người “phép tắc” tới, dạy riêng phép tắc quy củ lịch sử gia tộc cho Tiểu Thất, dẫu không tẩy não được thì cũng ra vẻ kiêu ngạo hơn người khi đứng trước mặt nàng.
Trung thu qua đi, lại có một đội xe ngựa từ Dương Thành đến, nói là muốn đón Tiểu Thất đến lo liệu hậu sự cho phu nhân trước, Tiểu Thất đoán lo hậu sự chỉ là cái cớ, để Ngô gia bọn họ đếm rõ hồi môn mới là ý đồ chính.
Tiểu Thất không muốn đến Dương Thành, chí ít là bây giờ nàng vẫn chưa tự thuyết phục được mình đi làm di nương cho một người xa lạ, thế là nấn ná mất mấy hôm mới lên đường ra Bắc.
Khi nàng đặt chân đến Lý phủ, ngoài hành lý của mình và mấy món đồ giá trị lão thái thái tặng ra, bà còn gọi thêm vài người hầu đi cùng nàng, trên danh nghĩa là vì thương nàng nên phái theo hầu hạ nàng, nhưng thực chất ra sao thì trong lòng lão thái thái biết, mà Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-o-y/932874/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.