Một lời nói cất ra, đã mang theo tâm trí cô bay đi sạch. Khoảng lặng vô hồn lờ mờ hiện lên trong đôi mắt Sở Nguyệt. Mộc Tuyết, có con rồi? Là đứa bé của Từ Mạc Phong? 
Từ Mạc Phong trong lòng dậy sóng, anh vẫn không hiểu mẹ đang nói điều gì 
" Mẹ à, mẹ nói như vậy là có ý gì? " 
Từ phu nhân bắt chéo chân, hai tay đặt lên đùi. Bà nở một nụ cười, nhưng nhìn đi nhìn lại. Nụ cười này … có chút nguy hiểm 
" Mộc Tuyết mang thai, là con của con. Đã xét nghiệm ADN rồi " 
Bà phất tay kêu người lấy ra một xấp giấy. Từ Mạc Phong vội cầm lên coi 
Đứa bé này … trong giấy xác nhận là con của anh 
Từ Mạc Phong xé nát tờ giấy, đôi mắt anh ánh lên vẻ giễu cợt 
" Mộc Tuyết, tôi lên giường với cô khi nào? " 
Mộc Tuyết tỏ ra đau lòng, ả ta ôm ngược. Giọng nói ấm ức như sắp khóc 
" Mạc Phong, anh không nhớ sao. Đêm đó là do anh uống rượu say … nên chúng ta mới phát sinh quan hệ " 
Uống rượu say? Từ Mạc Phong anh dù có say cỡ nào, thần trí vẫn luôn tỉnh táo. Không lẽ tới người phụ nữ mà anh từng phát sinh quan hệ, anh cũng không nhớ rõ? Anh nghiến răng, cả người nồng đậm mùi sát khí 
" Mộc Tuyết, nếu tôi phát hiện cô có nửa lời nào giả dối. Tôi nhất định sẽ bóp chết cô " 
Mộc Tuyết mặt mày trắng bệch, ả ta cắn môi 
Sở Nguyệt mệt mỏi vô cùng, cả thể xác và tâm hồn đều đang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-nhan/733847/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.