Nhưng hôm nay mới chỉ là sự khởi đầu.
Chưa qua bao lâu, Đồng Niệm An dẫn theo đám bạn của cô ta cười lớn bước vào. Cô liếc nhìn Ninh Uyển, có chút dương dương đắc ý quay đầu gọi Trương Tĩnh: "Tĩnh Tĩnh, chúng ta đi vệ sinh đi."
Trương Tĩnh cũng không từ chối, đứng dậy đi theo.
Vị trí của Ninh Uyển rất gần cửa lớp, cô có thể nghe rõ tiếng cười của Trương Tĩnh với đám Đồng Niệm An cách đó không xa.
Có hít một hơi thật sâu, cố đè nén cảm giác chua chát trong lòng. Sau đó cô lấy hộp quà mà Tống Thanh Yến tặng cô cách đó không lâu từ trong cặp sách ra. Hộp không lớn, nhưng có chút dài.
Thực ra Ninh Uyển đã sớm đoán được, khả năng cao đó là một cây bút.
Cô quả thực đã đoán đúng.
Cây bút màu xám bạc, khác hẳn với những chiếc bút thông thường hiện nay, ngược lại thân bút rất mỏng, cầm trên tay rất thoải mái và tinh tế, trên nắp có khắc chữ N nho nhỏ.
Nằm trên bút là một tấm thiệp nhỏ màu hồng.
Chữ viết trên thiệp gọn gàng ngay ngắn, nét bút liên tục, nét chữ rất đẹp.
[Uyển Uyển:
Món quà có hơi tầm thường, nhưng vẫn hy vọng Uyển Uyển sẽ không ghét bỏ. Chúc Uyển Uyển của chúng ta trong năm học mới sẽ có thể luôn vui vẻ. Dù có gặp chuyện khó gì thì vẫn có thể hỏi anh. Anh vẫn luôn ở đây.]
Ở mặt sau của tấm thiệp lưu lại một chữ "Tống".
Ninh Uyển cầm tấm thiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-ngo-dong/3326204/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.