Mùa hè năm 2009.
Ngõ Ngô Đồng, Bắc Kinh.
"Số 47, cậu chỉ cần đi về phía trước hai bước là đến rồi."
Tống Thanh Yến dừng bước, quay đầu nhìn số nhà trên tường. Chữ viết màu bạch kim rõ ràng ngay ngắn.
Số 45 ngõ Ngô Đồng.
Anh cười, đúng thật là phải đi thêm hai bước nữa.
Ninh Cận dừng lại bên cạnh anh. Thiếu niên cầm áo khoác da trên tay, đang cau mày gửi tin nhắn cho ai đó. Cả người đều là dáng vẻ rất không kiên nhẫn, có chút khí chất của Diêm Vương.
Mùa hè ở thủ đô oi bức, khiến cho tâm tình mọi người cũng đều trở nên nóng nảy.
Hàng cây ngô đồng trong ngõ rất tốt, xanh um tươi mát. Ánh nắng xuyên qua những kẽ lá, chiếu xuống dưới chân họ.
Tống Thanh Yến nhìn qua hai lần: "Cậu không đi về à?"
Ninh Cận tặc lưỡi, đút điện thoại vào túi: "Về chứ, đây không phải là trả lời tin ngắn sợ cậu đợi không nổi nên để cậu đi trước sao."
Tống Thanh Yến đáp lại một tiếng.
Hai thiếu niên đứng cạnh nhau, giẫm lên ánh mặt trời, phía sau là hoàng hôn.
Số 47 ngõ Ngô Đồng là nhà của Ninh Cận, công việc bán thời gian của Tống Thanh Yến hôm nay đến lượt anh được nghỉ. Tranh thủ lúc rảnh rỗi, vừa đúng lúc cả anh và Ninh Cận đều chưa làm bài tập. Vậy nên hôm nay hai người dứt khoát đến nhà Ninh Cận để làm.
Dù sao trong nhà cũng không có ai, lạnh lẽo hiu quạnh.
Ninh Cận nói như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-ngo-dong/2814247/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.