Sau khi Lăng Hoa dẫn hai sư đệ rời đi, trò chuyện vài câu, dặn dò bọn họ cẩn thận, lại như trước chia làm hai đường, hai sư đệ tiếp tục về canh giữ hậu sơn, y thì đi dọc theo sơn lộ, đến một nơi khác. Đến khi đi được rất xa, mới ngừng bước, một lúc sau, cười khổ thở dài một hơi.
Hai sư đệ nhất định có nằm mơ cũng không ngờ được, tiểu sư đệ lại đang trốn trong sơn động vừa rồi. Mà người cứu tiểu sư đệ lại chính là đại sư huynh của bọn họ.
Ngày đó sau khi Lăng Hoa rời khỏi sư môn, đuổi theo truy cản, cuối cùng đã tìm thấy Lăng Chiêu đang hôn mê bất tỉnh trên mặt đất. Trong lúc nhất thời cũng không kịp nghĩ nhiều, vội vàng tìm một sơn động an trí, thay hắn băng bó vết thương, lại suy nghĩ nếu Lăng Chiêu tỉnh dậy, bản thân nên đối phó như thế nào. Hồi tưởng lúc Lăng Chiêu bị vây khốn trong Hàng ma trận, hận ý ngập trời với y, Lăng Hoa không khỏi cười khổ một chút, thầm nghĩ nếu để tiểu sư đệ biết là y cứu hắn, nói không chừng sẽ lập tức đứng lên liều sống liều chết với y.
Người lừa hắn vào Hàng ma trận, là y. Người hại hắn mù hai mắt, cũng là y. Nay lục phủ ngũ tạng của hắn đã tổn hại, chịu đủ thống khổ, cũng cùng đường mạt lộ, tất cả đều là do y ban cho – tiểu sư đệ hận y đến cỡ nào, chỉ nghĩ thôi cũng biết, lại như thế nào sẽ tin y có lòng tốt cứu hắn?
Lăng Hoa không muốn gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-ma/63010/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.