Chẳng phải Lăng Hoa không lưu ý thấy phía sau mơ hồ có ma khí bám theo, chỉ là mỗi khi y cảnh giác dừng bước, quay đầu nhìn, thì lại chẳng hề có động tĩnh, mà chỉ nhìn thấy một làn sương nhàn nhạt như có như không. Khẽ cau mày, Lăng Hoa đơn giản dừng bước, ngẩng đầu nhìn trời, rồi tự nói một câu: “Nếu đã không có đầu mối, thì chẳng bằng ngày khác quay lại vậy” Phất ống tay áo, liền biến mất Bóng của y vừa biến mất, thì làn sương kia liền hoảng hốt vội vàng tụ lại, dần dần hóa thành hình người. Một nam tử quần áo lộng lẫy, sắc mặt kinh hoàng, nhìn trái ngó phải, tựa hồ muốn đuổi theo, nhưng lại không biết phải đuổi đến phương nào
Phía sau có một giọng nói bình thản truyền đến: “Các hạ muốn tìm ta phải không?”
Nam tử nháy mắt quay đầu, rồi lập tức trợn to mắt, ngay sau đó, giơ tay túm lấy Lăng Hoa, vẻ mặt như buồn như vui: “Sư huynh… là ngươi phải không?”
Lăng Hoa lùi lại một bước, nhăn mày: “Ngươi chính là kẻ giả mạo thần linh …” Đánh giá từ trên xuống dưới đối phương một lát, “Ma vật?”
Nam tử mặt mày ngẩn ngơ, sau một lúc lâu, mới run giọng hỏi: “Ngươi không nhận ra ta?”
Lăng Hoa sửng sốt một chút, rồi chậm rãi lắc đầu: “Phải chăng các hạ nhận nhầm người?”
“Ta là Lăng Chiêu a… Ngươi không nhận ra ta?”
Thân thể bỗng nhiên bị kéo về phía trước, Lăng Hoa theo bản năng đành phải đẩy hắn ra, nhưng khi đụng phải đôi mắt nhuốm màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-ma/2123084/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.