Tình cảm của tuổi học trò, đơn giản, không tính toán, không sâu xa mà chứa nhiều cảm xúc. Tôi tự nhận mình là một cô gái chung tình, và chính sự chung tình đó đã khiến tôi dằn vặt bản thân, tự tôi làm tổn thương trái tim mình. Nhưng nếu người đó khi ấy đừng chủ động nắm lấy tay tôi, đừng tỏ ra đau đớn trước mắt tôi… có lẽ tôi đã chấp nhận buông tay và mọi chuyện sau đó đã không xay ra, tôi không tổn thương và không làm người khác tổn thương.
~~
Tuấn Tú và Quốc Huy thì ra là có quen nhau, họ còn là bạn bè thời cấp hai. Sau khi được cậu ấy cứu thoát khỏi đám du côn, xe tôi cũng bị bọn chúng lấy mất. Lần đó ba tôi rất tức giận vì chuyện tôi làm mất xe, ông ấy không hề nghe tôi giải thích, chỉ nhất nhất cho rằng tôi rong chơi mà làm mất xe. Tôi hiểu ông, ông rất vô lý với tôi, tôi im lặng nhận sự tức giận từ ông. Tôi không khóc, không cải lại một câu, tôi chỉ im lặng chịu đựng không ca thán.
Sau đó tôi không hề có phương tiện đến trường. Nhà tôi cách trường học tầm 8km, bạn tôi duy nhất chỉ có nhỏ Linh là thân thiết lại không hề cùng đường, sáng hôm sau tôi đã dạy từ rất sớm.
“Lâm.” - Trời chưa sáng hẳn, tôi đi ra khỏi con hẻm nghe tiếng gọi tên tôi, trong lòng có chút kinh ngạc.
Tôi không đáp nhanh chóng cúi đầu bỏ đi, giờ này ai lại đứng giữa đường mà gọi chính xác tên tôi như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-la-yeu/2924499/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.