Từ khi bước ra bươn chải với đời, Huyền Ảnh Cơ chưa bao giờ cảm thấy bản thân làm ra những chuyện ngớ ngẩn, trừ lần này, trừ việc tự làm bản thân bị bệnh và giờ là phải vác xác vào bếp chuẩn bị cơm tối cho "vợ".
Nói đi cũng phải nghĩ lại, dù sao thì cả hai cũng đã đăng ký kết hôn, trên mặt luật pháp là vợ chồng thật sự, nên giận thì có thể bỏ đi ít ngày chứ không thể phủ nhận bản thân đã là người lập gia đình.
Còn nói tới hoàn cảnh và tâm tư hiện tại của hắn, chỉ khi hắn nói ra hết nỗi lòng thì mới mong có người thấu hiểu, chứ cứ im im như này thì vợ chồng mãi không hạnh phúc.
Cơm tối nấu xong, hắn còn phải đích thân đi vào phòng mời cô ra ăn. Lúc này, Lữ Minh Trâm lại đang ngồi ngoài ban công hướng mắt mông lung nhìn về nơi xa xăm, cũng chẳng biết cô đang nghĩ gì...
"Cơm tối anh nấu xong rồi, em ra ăn cho nóng."
".." Lữ Minh Trâm im lặng.
Hắn lại tiếp tục kiên nhẫn lên tiếng:
"Vợ, ra ăn tối kẻo con trong bụng nó đói."
"Anh gọi ai là vợ? Chứ tôi thì hình như là con cờ trong tay để anh tha hồ xoay chuyển mà." Cô lạnh nhạt trả lời.
Huyền Ảnh Cơ lúc này biết cô lại rơi vào những nốt thăng trầm trong cảm xúc, nên liền ẩn nhẫn ngồi xuống bên cạnh và nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.
"Anh xin lỗi, vợ tha lỗi cho anh nha?"
Hắn đã hết lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-la-yeu-thuong/3646314/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.