Tô Ngọc Nhi nhìn thấy tay nắm cửa được vặn cô rất vui mừng, cô đã có thể thở phào nhẹ nhõm.
“Tiểu Bảo, em có bị làm sao không chứ?”
Tiểu Bảo không nói gì vẻ mặt u buồn gật đầu một cái.
Bạch Nhược Phong rất bất ngờ khi thấy cậu bé mở cửa ra. Từ trước đến giờ, mọi người trong nhà đều không một ai cậu bé nghe lời. Vậy mà người phụ nữ xa lạ này lại có thể làm cho cậu bé nghe lời.
“Tiểu Bảo, chắc em đói bụng lắm rồi phải không?” Tô Ngọc Nhi nhẹ nhàng hỏi Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo gật đầu.
“Chị đi làm nóng lại đồ ăn rồi chúng ta cùng nhau dùng bữa có được không?”
Cậu bé vui vẻ hạnh phúc gật đầu.
Những lúc như này nhìn Tiểu Bảo rất đáng yêu.
Bạch Nhược Phong liếc dùng ánh mắt đe dọa nhắc nhở cậu bé. Tiểu Bảo liền chạy đến ôm người Tô Ngọc Nhi.
“Tiểu Bảo, có chuyện gì thế?” Tô Ngọc Nhi xoay người người xuống hỏi Tiểu Bảo. Cậu bé liền lắc đầu nhưng hai tay lại không buông cô ra.
Bạch Nhược Phong cũng hết cách.
Vài phút sau, đồ ăn được làm nóng đã được bày ra bàn, cả ba người họ cùng nhau dùng bữa.
Tô Ngọc Nhi ân cần đút từng muỗng súp cho Tiểu Bảo ăn. Cậu bé rất vui khi được người khác quan tâm.
“Giám đốc Bạch, anh cũng dùng bữa đi.”
Trước giờ, Bạch Nhược Phong đều ăn những món ăn cao sang, bây giờ trước mặt họ là những món ăn tầm thường.
Bạch Nhược Phong cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-la-duyen-hoa-lai-la-yeu/2929279/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.