Tiểu Bảo cũng rất ngoan, cậu bé lăn qua lăn lại vài vòng rồi cũng ngồi bật dậy.
“Tiểu Bảo, em tự mình vệ sinh cá nhân. Chị ra ngoài chuẩn bị bữa ăn sáng cho chúng ta.”
Tiểu Bảo mỉm cười rồi gật đầu.
Tô Ngọc Nhi nhanh chân ra khỏi phòng xuống dưới bếp chuẩn bị đồ ăn sáng. Vừa xuống dưới, cô đã nhìn thấy Bạch Nhược Phong bày dọn sẵn đồ ăn anh đã mua từ sớm.
“Giám đốc Bạch, anh đã mua đồ ăn sáng này sao?”
Bạch Nhược Phong im lặng không nói chỉ gật nhẹ đầu. Anh đi đến phòng gọi Tiểu Bảo ra ngoài ăn sáng.
“Tiểu Bảo, mau ra ăn sáng thôi.”
Dường như Tiểu Bảo không muốn rời khỏi vòng tay của Tô Ngọc Nhi. Hành động của cậu bé rất chậm chạp, cậu bé muốn kéo dài thời gian ở bên Tô Ngọc Nhi.
“Tiểu Bảo, con đừng ra sức chống đối.”
Tiểu Bảo ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn.
“Cô Tô, cảm ơn vì đã giúp tôi chăm sóc Tiểu Bảo.”
“Không có gì, giám đốc Bạch.”
Bạch Nhược Phong đưa Tiểu Bảo rời đi.
“Cô Tô, cô có muốn quá giang đến công ty không?”
Trước khi đi, Bạch Nhược Phong xoay người lại nói với Tô Ngọc Nhi.
Sao có thể từ chối được chứ? Tô Ngọc Nhi gật đầu đồng ý.
“Làm phiền giám đốc Bạch rồi!”
Bạch Nhược Phong mở cửa xe cho Tô Ngọc Nhi.
“Cô vào trong đi!”
“Cảm ơn!”
Tất cả ổn định, Bạch Nhược Phong vững vàng tay lái, chạy một lúc cũng đã đến công ty của Tô Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-la-duyen-hoa-lai-la-yeu/2929276/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.