Trong bữa ăn Bạch Nhược Phong nhìn Tiểu Bảo và Tô Ngọc Nhi vui vẻ như vậy. Anh lại nghĩ đến hình ảnh sau này Tiểu Bảo sẽ không thể qua nhà chơi với Tô Ngọc Nhi anh rất thương cho Tiểu Bảo.
Nhưng bây giờ anh có thể làm gì được chứ?
“Sếp Bạch, có chuyện gì mà anh cứ như người thất thần thế? Đồ ăn không ngon sao? Hay để tôi nấu cho anh một chút đồ ăn?”
Tô Ngọc Nhi đoán được Bạch Nhược Phong có chuyện khó nói.
“Tôi không sao. Tôi và Tiểu Bảo đưa cô đến công ty.”
“Được! Vậy tôi đi chuẩn bị một chút.”
Một lúc sau.
“Sếp Bạch, xong rồi. Chúng ta đi thôi!”
Tô Ngọc Nhi đã chuẩn bị xong xuôi.
Bạch Nhược Phong khom người bế Tiểu Bảo lên xe.
Trên đường đi, Bạch Nhược Phong luôn nhìn phía sau ghế lái qua chiếc gương bên trong xe. Anh thật sự không muốn điều đó xảy ra nhưng anh còn cách nào khác.
Công ty Sáng tạo Xuất sắc.
Xe dừng trước cổng công ty, Tô Ngọc Nhi tạm biệt Tiểu Bảo rồi bước xuống xe.
“Sếp Bạch, cảm ơn anh!”
Bạch Nhược Phong muốn nói chuyện riêng với Tô Ngọc Nhi. Anh mở cửa xe bước xuống.
“Khoan đã!”
“Có chuyện gì sao?”
“Từ hôm nay, Tiểu Bảo sẽ không đến nhà cô mỗi buổi tối.”
Sắc mặt Tô Ngọc Nhi đượm buồn nhưng chuyện đâu thể luôn theo ý cô.
“Tôi biết rồi! Tôi vào trong đây. Cảm ơn anh đã đưa tôi đến công ty.”
Dứt lời, Tô Ngọc Nhi xoay người đi vào công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-la-duyen-hoa-lai-la-yeu/2929270/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.