Sau khi rời khỏi bệnh viện, Tô Ngọc Nhi đã gọi điện cho người cha tàn ác Tô Đại Thành của cô.
“Ông đã đem mẹ tôi đi đâu?” Tô Ngọc Nhi tức giận nói.
“Con khốn, đó là bên phía bệnh viện. Tao không biết, mày đi mà hỏi bệnh viện.”
Nói xong, Tô Đại Thành liền tắt máy.
Tô Ngọc Nhi cảm thấy rất bất lực, cô không thể tìm được bất cứ thông tin nào của mẹ cô từ bệnh viện và Tô Đại Thành. Cô ngồi gục xuống bên cửa bệnh viện, hai hàng nước mắt bắt đầu tuôn ra.
Phạm Diệc An sau khi dùng bữa, anh đã quay lại bệnh viện và nhìn thấy Tô Ngọc Nhi đang gục mặt ở trước cửa bệnh viện. Anh nhanh chóng đến hỏi tình hình.
“Ngọc Nhi, chuyện gì xảy ra với cô sao?”
Tô Ngọc Nhi ngước mắt lên nhìn Phạm Diệc An.
“Là anh sao? Mẹ tôi đã bị bệnh viện các anh chuyển đi bệnh viện khác.”
“Ngọc Nhi, cô có thể vào hỏi thông tin mà.”
“Vô ích thôi! Tôi đã đến gặp bác sĩ Trương, ông ta nói không biết thông tin gì cả.”
Phạm Diệc An cảm thấy vô lý, giám đốc bệnh viện nhưng lại không biết bệnh nhân của bệnh viện chuyển đi đâu.
“Ngọc Nhi, cô đừng buồn. Tôi sẽ đi tìm hiểu giúp cô.”
Tô Ngọc Nhi nghe vậy, hai mắt long lanh nước mắt nói cảm ơn Phạm Diệc An.
“Thật sao? Cảm ơn anh đã giúp tôi.”
“Cô yên tâm. Tôi sẽ giúp cô. Tôi có việc phải đi trước.”
Tô Ngọc Nhi gật nhẹ đầu.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-la-duyen-hoa-lai-la-yeu/2929232/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.