“Tiểu Bảo, chúng ta về thôi!” Bạch Nhược Phong đi lên phòng khách và gọi Tiểu Bảo đi về.
Trong lòng cậu chủ nhà họ Bạch, chắc hẳn hôm nay là một ngày rất vui đối với cậu bé.
“Tạm biệt…”
“Tạm biệt Tiểu Bảo…”
Cả ba người chào tạm biệt nhau, trước khi rời đi, Bạch Nhược Phong căn dặn người giám sát: “Bảo vệ cho cô ấy. Nếu có chuyện gì lập tức gọi cho tôi.”
“Được! Tôi biết rồi.”
Sau khi căn dặn, Bạch Nhược Phong đưa Tiểu Bảo quay trở về nhà.
Biệt thự của Bạch Nhược Phong.
Sau khi cho Tiểu Bảo đi ngủ, Bạch Nhược Phong lấy bánh của Tô Ngọc Nhi làm và ăn một cách rất vui vẻ.
Sáng sớm hôm sau.
Khu chung cư Phú Mỹ.
“Tô Ngọc Nhi…”
“Mày mau mở cửa cho tao.”
“Con khốn, mày mau ra mở cửa cho tao.”
Mặt trời chỉ vừa lên, Tô Đại Thành, Tô Ngọc Như và Trần Cẩm Tú đã kéo nhau đến trước cửa nhà Tô Ngọc Nhi la lối om sòm.
Tô Ngọc Nhi đang tắm rửa chuẩn bị đến công ty để bắt đầu một ngày làm việc mới. Liền nghe tiếng ồn ở phía trước cửa và tiếng chuông vang lên không ngừng.
Người giám sát chỉ vừa mới đi ăn sáng, gia đình độc ác đã kéo đến làm loạn trước nhà.
Tô Ngọc Nhi mặc đại bộ đồ tắm rồi đi ra ngoài mở cửa. Chỉ vừa mở cửa, Tô Ngọc Nhi đã trố mắt ra nhìn, gương mặt toát lên vẻ khó chịu khi thấy những người cô gọi là gia đình nhưng chưa bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-la-duyen-hoa-lai-la-yeu/2929209/chuong-35.html