Bạch Nhược Phong nhẹ nhàng nói: “Ngọc Nhi, không có gì là không cùng đẳng cấp, không xứng đáng cả.” Anh nắm lấy tay cô rồi tiếp tục nói: “Ngọc Nhi, em xứng đáng ở bên cạnh anh mọi lúc mọi nơi. Khoảng cách sẽ không xa nếu chúng ta biết cố gắng vì nhau.”
Những lời nói từ sâu trong tim của Bạch Nhược Phong nói ra đã làm cho Tô Ngọc Nhi thật sự rất bất lực và xúc động, cô không biết phải nói lời gì với anh. Trong lòng Tô Ngọc Nhi như những mũi tên, khiến cô không thể lý giải, cũng không thể phản đối. Cô chỉ nhìn vào anh ta, với đôi mắt lấp lánh đầy nước mắt.
Tô Ngọc Nhi không trả lời ngay lập tức, cô chỉ nhìn sâu vào đôi mắt đầy sự kiêu ngạo của Bạch Nhược Phong. Cuối cùng, cô nói: “Sếp Bạch, tôi cần thời gian để suy nghĩ về điều này.”
Bạch Nhược Phong cũng không thể làm khó Tô Ngọc Nhi thêm nữa, anh nhẹ nhàng nói: “Ngọc Nhi, em sẽ suy nghĩ trong thời gian bao lâu. Trong thời gian suy nghĩ, em không được né tránh anh và Tiểu Bảo.”
“Sếp Bạch, tôi cần về nhà nghỉ ngơi. Hiện tại, tôi đang rất mệt mỏi.” Tô Ngọc Nhi nói, cố gắng kiềm chế nước mắt trên gương mặt cô. “Chúng ta sẽ nói chuyện sau.”
Bạch Nhược Phong không làm khó Tô Ngọc Nhi nữa, anh khởi động xe và đưa cô về khu chung cư mà cô sống.
Sau khi Tô Ngọc Nhi về đến chung cư, cả ngày dài mệt mỏi cộng thêm cô uống hơi nhiều rượu nên đã ngủ thiếp đi trên ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngo-la-duyen-hoa-lai-la-yeu/2929150/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.